Nguyễn Hiền Nhân

Sầu lẻ bóng



Nỗi nhớ lặng thầm nhưng quắc quay, 
Trắng đêm ray rứt mối tình say, 
Thu buồn hoài niệm thời thơ dại, 
Bóng ngã bên đường ta với ai.
 
Nhẹ bước dìu nhau trong nắng mai, 
Đâu ngờ người vuột khỏi tầm tay? 
Trên đỉnh tình sầu còn dấu ái, 
Dâu bể cuộc đời chuyện đổi thay.
 
Cố nén vào tim tiếng thở dài, 
Đêm Đông lạnh lẽo gió heo may, 
Mây buồn có vươn xa biên ải 
Cho ta gởi gấm chút men cay
 
Mấy thuở tình đi rồi trở lại? 
Khi người còn lắm mối duyên vay. 
Ta muốn khép lại hồn trống trải, 
Cô đơn ngồi ngắm giọt mưa bay 
Nguyễn Hiền Nhân

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 24 tháng 9 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Sầu lẻ bóng"